"NGHỀ CHIA SẺ" - Sự nở hoa của Yêu Thương

Câu chuyện về Phật Gautama Buddha sau khi đắc đạo!


“Khi Buddha trở nên chứng ngộ ngài vẫn còn im lặng trong bảy ngày. Câu chuyện là, các thần trở nên rất lo nghĩ bởi vì hiếm khi xảy ra điều một người trở nên chứng ngộ. Bây giờ Siddhartha này đã trở nên chứng ngộ và không nói một lời trong bảy ngày. Họ nhìn sâu vào tâm thức của Siddhartha và họ thấy rằng ngài không định nói chút nào.

Họ xuống trần gian, cúi lạy Buddha và xin ngài nói bởi vì có nhiều người có thể được giúp đỡ. Buddha nói với họ, “Ta đã nghĩ về điều đó nhưng chỉ có hai phương án thôi. Một là: ta sẽ nói nhưng ta sẽ được rất ít người hiểu. Đại đa số sẽ không hiểu, có thể chín mươi chín phần trăm mọi người sẽ không hiểu chút nào. Cho nên chín mươi chín phần trăm nỗ lực của ta sẽ là cực kì phí hoài.

“Về một phần trăm những người sẽ có khả năng hiểu ta, việc nhìn thấu của ta nói rằng cho dù không có ta, sớm hay muộn họ sẽ tìm thấy con đường riêng của họ. Thông minh của họ đến thế, dũng cảm của họ đến thế, việc tìm kiếm của họ đến thế… họ là những người yêu say mê chân lí. Đó là lí do tại sao họ sẽ có khả năng hiểu ta.

“Chín mươi chín phần trăm sẽ không bao giờ hiểu, một phần trăm những người có khả năng hiểu ta sẽ hiểu nó dù thế nào đi chăng nữa, dù ta nói hay không. Thực ra sẽ dễ hơn cho họ hiểu nếu ta không nói. Im lặng của ta sẽ nhiều tính giao cảm với họ. Cho nên phỏng có ích gì mà nói?”

Các thần lo nghĩ nhiều lắm về cách trả lời điều này. Họ tụ tập nhau lại, họ thảo luận giữa họ với nhau, thế rồi họ lại tới với lập luận mới và họ nói, “Nghe đây! Thầy là đúng rồi, có những người sẽ không bao giờ hiểu được thầy và có những người sẽ hiểu cho dù thầy không nói ra một lời. Nhưng thầy có thể phủ nhận rằng có những người ở giữa hai loại người này không? Thầy có thể nói không còn một người nào ở giữa hai loại này không, loại thứ ba, người sẽ hiểu nếu thầy nói, và người sẽ không bao giờ hiểu nếu thầy không nói? Thầy có thể phủ nhận được không – đó có thể là một thiểu số rất nhỏ, đó có thể là một trong một triệu, nhưng thầy có thể phủ nhận rằng một người thôi – người nối giữa đa số kia và thiểu số kia? Những người không hiểu và những người hiểu… họ được nối lại.”

Buddha không thể phủ nhận được điều đó. Ngài nói, “Các ông đúng, có vài người; vâng, một trong cả triệu người sẽ được giúp.”

“Thế thì,” các thần đó nói, “cho dù nếu đó chỉ là một trong cả triệu, chính nghĩa vụ của thầy là giúp người đó.”

Chính bởi vì biện luận này mà Buddha bắt đầu nói; bằng không ông ấy sẽ không nói đâu. Và nhớ lấy, đã từng có nhiều chư phật đã không nói. Họ vẫn còn im lặng cả đời mình, bạn sẽ không bao giờ nghe nói gì về họ cả bởi vì họ không bao giờ nói. Không kinh sách nào tồn tại để mô tả họ.”

Không có nhận xét nào:

Được tạo bởi Blogger.